1. [Xem] Quy định diễn đàn BTCVN.ORG

    Diễn đàn BITCOIN Việt Nam
    Diễn đàn cho ĐĂNG TIN MIỄN PHÍ, LINK DOFOLLOW vĩnh viễn.
    Dismiss Notice

taxi tải thành hưng

Thảo luận trong 'Thông Báo từ BQT' bắt đầu bởi thanhhung33, 16/6/18.

  1. thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    1,941
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng n cạnh tấm ảnh cậu con trai 6 tuổi Jackson Sooter chụp cùng em gái 4 tuổi Addy, người cha Matt Sooter viết con trai mình đã nói lời tạm biệt với em gái trong đau khổ. "Một đứa trẻ lẽ ra không phải nói lời chào tạm biệt đầy đau khổ như vậy với người bạn chơi, người bạn thân nhất, em gái của nó như thế", Sooter nói. "Nhưng đó là việc phải làm, và gia đình chúng tôi đang sống trong một thế giới tan vỡ".

    Addy được chẩn đoán bị bệnh Khuếch tán nội tại cầu Glioma (DIPG) năm 2016. Đây là một dạng u não gây ảnh hưởng đến cơ, thần kinh, nhịp tim và thở.

    Bé gái sống tại Rogers, Arkansas (Mỹ) đã mất 1 năm rưỡi trải qua 33 vòng hóa trị.

    Khối u được ngăn chặn một thời gian nhưng rồi phát triển trở lại và gia đình đã phải chi trả 150.000 bảng Anh cho việc điều trị thử nghiệm ở Mexico. Nhưng khối u tiếp tục lan rộng và vào ngày 3/6, gia đình phải chuẩn bị nói lời tạm biệt với Addy.

    Trên trang facebook cập nhật thông tin về Addy với những người ủng hộ, cha của cô bé viết: "Các triệu chứng của Addy tiến triển rất nhanh trong một ngày rưỡi qua. Hôm qua con bé tỉnh dậy vẫn vui tươi, giờ thì không còn có thể ăn, nuốt rất khó khăn, con bé ngủ suốt và đã được chuyển vào khu điều trị nội trú. Hẳn là con bé không còn nhiều thời gian".

    Chỉ vài giờ sau khi tấm ảnh Jackson không muốn rời em gái được chia sẻ, Addy đã qua đời.

    "Con đã đi qua kiếp sống này để sang kiếp sau bởi con đã sống bướng bỉnh nhưng cũng ôn hòa, và được yêu thương bởi gia đình. Lúc cuối đời con không đau đớn. Đối với những người muốn nói lời tạm biệt, tôi rất xin lỗi. Mọi chuyện diễn ra nhanh hơn chúng tôi tưởng tượng, nhưng đó là một phước lành bởi con bé không phải chịu đựng gì nhiều ở những phút cuối đời", người cha viết. http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  2. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Tôi đi làm về giữa trưa, mở cửa ra thấy 6,7 người nằm la liệt mà cơn tức giận dồn lên tận não…
    Tôi mới kết hôn và đang mang thai ở tháng thứ 8. Trong những ngày này, tôi luôn có cảm giác ngộp thở vì cái nắng nóng gay gắt của mùa hè. Tuy nhiên, sự khắc nghiệt ấy của thiên nhiên không khiến tôi bức xúc bằng kỳ nghỉ hè của những đứa trẻ...

    Bố mẹ chồng tôi sinh được 4 người con, 2 trai, 2 gái. Tất cả đều lập nghiệp xa quê hương. Chỉ riêng chồng tôi là ở cùng với bố mẹ.

    Năm ngoái, sau khi kết hôn tôi đã đề nghị chồng xin đi ở riêng. Thế nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh muốn tôi sống cùng bố mẹ để hai bên nương tựa vào nhau.

    Gần 1 năm qua, bố mẹ chồng tôi và tôi chung sống khá hòa thuận. Chúng tôi chưa hề có mâu thuẫn cho tới những ngày gần đây.

    Các anh chị chồng của tôi đều đã có 2 con. Nghỉ hè, ngoài chị chồng đưa con về quê nội thì 2 người còn lại mang con về gửi bố mẹ chồng tôi.

    Vị chi chúng tôi phải nhận nuôi 4 đứa trẻ ở độ tuổi từ 6 đến 10. 4 đứa trẻ này đều là con trai nên khỏi phải nói mọi người cũng hiểu, chúng nghịch ngợm đến mức nào.

    Tất cả đồ đạc cá nhân của tôi, chúng mang ra nghịch và chưa bao giờ biết hỏi ý kiến người lớn.

    Chúng còn hò hét ầm ĩ cả ngày lẫn đêm khiến tôi vô cùng bức xúc. Bức xúc hơn ấy là chuyện, chúng thường xuyên chiếm phòng ngủ của tôi.

    Nhà bố mẹ chồng tôi có nhiều phòng. Tuy nhiên chỉ có phòng của vợ chồng tôi được lắp điều hòa. Ngày hè nóng, cả 4 đứa đều lao vào phòng của tôi để ngủ nghê chơi bời.

    Căn phòng chỉ rộng 15 m2 mà có tới 4 đứa trẻ nô nghịch khiến tôi có cảm giác rất khó chịu. Tôi đã đề nghị chồng tôi giải quyết chuyện này nhưng chồng tôi lại đứng về phía chúng.

    Anh ấy cho rằng, khi bật điều hòa thì nên để cả nhà cùng hưởng mát. Vì thế anh ấy không những không nghe tôi mà còn khuyến khích 4 đứa trẻ và cả bố mẹ chồng vào nằm cùng.

    Bố mẹ tôi cũng không hề ý tứ trong chuyện này. Những hôm oi bức, họ cũng vác gối sang nằm phòng tôi.

    Tôi đi làm về giữa trưa, mở cửa ra thấy 6,7 người nằm la liệt mà cơn tức giận dồn lên tận não. Tôi đóng sầm cửa lại rồi quay lưng đi.

    Hôm sau, tôi lẳng lặng mang gối sang phòng khác để gia đình chồng và những đứa trẻ nhà chồng nằm mát ở phòng tôi.

    Bố mẹ chồng tôi thấy tôi làm vậy thì hiểu ý. Những ngày sau đó họ không ngủ ở phòng tôi nữa nhưng vẫn để mặc những đứa trẻ ở đó. Tôi chịu đựng không nổi nên đến ngày thứ 7 thì tôi lên tiếng đuổi chúng ra ngoài, trả lại không gian cho tôi.

    Bố chồng tôi thấy tôi đuổi các cháu, ông không nói gì nhưng mẹ chồng tôi thì khó chịu ra mặt. Bữa cơm, bà đưa cho chồng tôi 10 triệu rồi bảo anh đi mua cái máy điều hòa lắp phòng ông bà.

    Sau đó, bà bắt đầu quay sang tôi nói giọng chỉ trích. Bà bảo tôi hẹp hòi khi hành xử như vậy với những đứa trẻ...

    Tôi ức đến tận cổ. Ông bà thương 4 đứa trẻ sao không thương tôi đang bầu bì chửa đẻ. Làm sao tôi có thể chịu đựng được khi không gian riêng tư của tôi liên tục bị người khác chiếm dụng làm phiền.

    Những đứa trẻ nghỉ hè thì bố mẹ chúng phải có trách nhiệm, sao lại đưa về rồi đẩy trách nhiệm cho chúng tôi? http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  3. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã kết hôn 5 năm, tính cả thời gian yêu thì là 7 năm, có nằm mơ tôi cũng không thể hình dung nổi anh ấy có thể làm như vậy.

    Bữa tiệc đó cả hai vợ chồng tôi cùng tham dự. Hầu hết mọi người đều say và có trở nên đôi chút bốc đồng. Tôi cũng say nhưng tôi không hôn ai cả, không bao giờ, cho dù tôi có say đến đâu đi chăng nữa!

    Vậy mà chồng tôi, anh ấy đã khóa môi cùng một trong những người bạn gái của tôi, ôm chặt cứng eo cô ta nữa.

    Khỏi phải nói tôi đã sốc thế nào và lao vào giật họ ra trước nhiều ánh mắt ái ngại của những người bạn khác.

    Tôi đã vô cùng giận dữ, thất vọng, và đau buồn. Tôi bỏ đi ngay lúc đó. Chồng tôi cũng lập tức rời đi và trở về nhà sau tôi.

    Tôi không có gì để nói với chồng. Vẫn vô cùng tức giận, tôi đến gặp cô bạn của mình vào hôm sau. Cô ấy khóc, tỏ ra bối rối và hối hận, cô ấy nói xin lỗi tôi đồng thời khẳng định giữa hai người không hề có chuyện gì ngoài việc hôm trước. Trừ phi cô ta là một diễn viên ngoại hạng, còn tôi nghĩ cô ta đang nói thật.

    Tôi không biết phải làm gì với chồng. Hiện tại chúng tôi vẫn không nói chuyện nhiều và anh ấy đang làm mọi thứ để chứng tỏ là anh ấy hối lỗi.

    Nhưng...

    Có vài điều khiến tôi băn khoăn. Chuyện rõ ràng là lẽ ra không thể xảy ra nhưng lại xảy ra. Tôi nghĩ rằng họ phải tơ tưởng đến nhau từ trước mới hành xử như vậy khi có trong mình hơi men khiến họ mất kiểm soát. Tôi cũng bắt đầu hoài nghi liệu có gì đã bắt đầu giữa họ không, trước khi xảy ra việc họ hôn nhau hôm ấy.

    Nếu giữa họ trước đó không hề có gì, tại sao chồng tôi có thể vòng tay ôm và hôn một người phụ nữ khác không phải vợ mình như vậy. Nói anh ấy say đến nỗi không phân biệt nổi vợ mình với người khác thì hoang đường quá, chỉ có thể là cần xem lại tình cảm của anh ấy với vợ, đúng không?

    Cho dù hiện giờ chồng tôi đang tỏ ra hối lỗi, tôi vẫn cần phải xem xét thật kỹ chuyện này. Tôi lo sợ mình sẽ rơi vào màn kịch lừa dối do hai người thân thiết với mình dàn dựng. Tôi phải làm sao để mọi chuyện được rõ ràng?http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  4. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã kết hôn 5 năm, tính cả thời gian yêu thì là 7 năm, có nằm mơ tôi cũng không thể hình dung nổi anh ấy có thể làm như vậy.

    Bữa tiệc đó cả hai vợ chồng tôi cùng tham dự. Hầu hết mọi người đều say và có trở nên đôi chút bốc đồng. Tôi cũng say nhưng tôi không hôn ai cả, không bao giờ, cho dù tôi có say đến đâu đi chăng nữa!

    Vậy mà chồng tôi, anh ấy đã khóa môi cùng một trong những người bạn gái của tôi, ôm chặt cứng eo cô ta nữa.

    Khỏi phải nói tôi đã sốc thế nào và lao vào giật họ ra trước nhiều ánh mắt ái ngại của những người bạn khác.

    Tôi đã vô cùng giận dữ, thất vọng, và đau buồn. Tôi bỏ đi ngay lúc đó. Chồng tôi cũng lập tức rời đi và trở về nhà sau tôi.

    Tôi không có gì để nói với chồng. Vẫn vô cùng tức giận, tôi đến gặp cô bạn của mình vào hôm sau. Cô ấy khóc, tỏ ra bối rối và hối hận, cô ấy nói xin lỗi tôi đồng thời khẳng định giữa hai người không hề có chuyện gì ngoài việc hôm trước. Trừ phi cô ta là một diễn viên ngoại hạng, còn tôi nghĩ cô ta đang nói thật.

    Tôi không biết phải làm gì với chồng. Hiện tại chúng tôi vẫn không nói chuyện nhiều và anh ấy đang làm mọi thứ để chứng tỏ là anh ấy hối lỗi.

    Nhưng...

    Có vài điều khiến tôi băn khoăn. Chuyện rõ ràng là lẽ ra không thể xảy ra nhưng lại xảy ra. Tôi nghĩ rằng họ phải tơ tưởng đến nhau từ trước mới hành xử như vậy khi có trong mình hơi men khiến họ mất kiểm soát. Tôi cũng bắt đầu hoài nghi liệu có gì đã bắt đầu giữa họ không, trước khi xảy ra việc họ hôn nhau hôm ấy.

    Nếu giữa họ trước đó không hề có gì, tại sao chồng tôi có thể vòng tay ôm và hôn một người phụ nữ khác không phải vợ mình như vậy. Nói anh ấy say đến nỗi không phân biệt nổi vợ mình với người khác thì hoang đường quá, chỉ có thể là cần xem lại tình cảm của anh ấy với vợ, đúng không?

    Cho dù hiện giờ chồng tôi đang tỏ ra hối lỗi, tôi vẫn cần phải xem xét thật kỹ chuyện này. Tôi lo sợ mình sẽ rơi vào màn kịch lừa dối do hai người thân thiết với mình dàn dựng. Tôi phải làm sao để mọi chuyện được rõ ràng?http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  5. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã kết hôn 5 năm, tính cả thời gian yêu thì là 7 năm, có nằm mơ tôi cũng không thể hình dung nổi anh ấy có thể làm như vậy.

    Bữa tiệc đó cả hai vợ chồng tôi cùng tham dự. Hầu hết mọi người đều say và có trở nên đôi chút bốc đồng. Tôi cũng say nhưng tôi không hôn ai cả, không bao giờ, cho dù tôi có say đến đâu đi chăng nữa!

    Vậy mà chồng tôi, anh ấy đã khóa môi cùng một trong những người bạn gái của tôi, ôm chặt cứng eo cô ta nữa.

    Khỏi phải nói tôi đã sốc thế nào và lao vào giật họ ra trước nhiều ánh mắt ái ngại của những người bạn khác.

    Tôi đã vô cùng giận dữ, thất vọng, và đau buồn. Tôi bỏ đi ngay lúc đó. Chồng tôi cũng lập tức rời đi và trở về nhà sau tôi.

    Tôi không có gì để nói với chồng. Vẫn vô cùng tức giận, tôi đến gặp cô bạn của mình vào hôm sau. Cô ấy khóc, tỏ ra bối rối và hối hận, cô ấy nói xin lỗi tôi đồng thời khẳng định giữa hai người không hề có chuyện gì ngoài việc hôm trước. Trừ phi cô ta là một diễn viên ngoại hạng, còn tôi nghĩ cô ta đang nói thật.

    Tôi không biết phải làm gì với chồng. Hiện tại chúng tôi vẫn không nói chuyện nhiều và anh ấy đang làm mọi thứ để chứng tỏ là anh ấy hối lỗi.

    Nhưng...

    Có vài điều khiến tôi băn khoăn. Chuyện rõ ràng là lẽ ra không thể xảy ra nhưng lại xảy ra. Tôi nghĩ rằng họ phải tơ tưởng đến nhau từ trước mới hành xử như vậy khi có trong mình hơi men khiến họ mất kiểm soát. Tôi cũng bắt đầu hoài nghi liệu có gì đã bắt đầu giữa họ không, trước khi xảy ra việc họ hôn nhau hôm ấy.

    Nếu giữa họ trước đó không hề có gì, tại sao chồng tôi có thể vòng tay ôm và hôn một người phụ nữ khác không phải vợ mình như vậy. Nói anh ấy say đến nỗi không phân biệt nổi vợ mình với người khác thì hoang đường quá, chỉ có thể là cần xem lại tình cảm của anh ấy với vợ, đúng không?

    Cho dù hiện giờ chồng tôi đang tỏ ra hối lỗi, tôi vẫn cần phải xem xét thật kỹ chuyện này. Tôi lo sợ mình sẽ rơi vào màn kịch lừa dối do hai người thân thiết với mình dàn dựng. Tôi phải làm sao để mọi chuyện được rõ ràng?http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  6. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tait thành hưng Đọc bình luận thấy mọi người ném đá cô vợ quá trời và nhiều ý kiến còn "xúi" anh chồng nhất quyết phải đổi lại tên khai sinh cho con, nói chuyện "cho rõ ràng phải quấy" với vợ. Mọi người có đang làm quá lên không ạ, chỉ là một cái tên thôi mà?
    >> Chồng bức xúc vì vợ lấy tên người cũ đặt cho con
    >> Vợ tôi kiên quyết giành đặt tên cho con trai vì lý do không ngờ

    Mình đồng ý là cô vợ trong bài hẳn vẫn còn lại chút gì đó trong tình cảm với người cũ, nhưng có ai trong chúng ta dám khẳng định, đi qua một mối tình, đến khi kết hôn rồi là chúng ta hoàn toàn "mất cảm giác" với tình cũ hay không? Chắc không có đâu ạ, chẳng qua chúng ta thể hiện tình cảm đó ra theo cách nào, có người chôn chặt, có người hận thù, có người vẫn nhớ về nhau với những kỷ niệm đẹp, có người lại tiếp tục duy trì mối quan hệ bạn bè, có người thì "tình cũ không rủ cũng tới". Cái này mới là nguy hiểm và đáng bị lên án này, còn đặt tên cho con theo tên người cũ, mình thấy có gì đâu.

    Người vợ trong bài cũng đâu có để chồng biết về "bí mật nho nhỏ" này của cô ấy, mình nghĩ cô ấy như vậy là để chồng khỏi suy nghĩ rồi tự làm tâm lý tổn thương, đúng như cách anh ấy đang võ đoán bây giờ, chứ không phải vì cô ấy thấy mình sai.

    Đặt tên con theo tên người cũ, xét cho cùng vẫn chẳng là gì so với có con với người cũ, qua lại với người cũ... Cái tên thôi mà, nó có thể là tên trùng với tình cũ và trùng với tất cả những người có tên giống tình cũ.

    Khi mình nghĩ khác đi thì sự việc sẽ khác đi. Thay vì ngồi đó nghĩ vợ đặt tên con như vậy, sau này mỗi lần réo lên đầy yêu thương sẽ khiến mình khó chịu lắm, sao không nghĩ, con mình mang cái tên như vậy, sau này mình gọi con, thì tình cũ của vợ cũng có khác gì... thằng con của mình.

    Trước chuyện đơn giản thì không nên nâng tầm quan điểm. Đàn ông bản lĩnh là đàn ông tự tin. Cứ để vợ đặt tên cho con theo tên tình cũ, cần gì phải phản đối. Việc của các ông chồng là hãy cứ yêu thương, chăm sóc gia đình, vợ con thật tốt, cho cô ấy thấy rốt cuộc mình mới là người đàn ông cô ấy yêu thương nhất đời này. Tới lúc đó, tên con có là gì thì nó thực sự cũng chỉ là một cái tên để gọi mà thôi.http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  7. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tait thành hưng Đọc bình luận thấy mọi người ném đá cô vợ quá trời và nhiều ý kiến còn "xúi" anh chồng nhất quyết phải đổi lại tên khai sinh cho con, nói chuyện "cho rõ ràng phải quấy" với vợ. Mọi người có đang làm quá lên không ạ, chỉ là một cái tên thôi mà?
    >> Chồng bức xúc vì vợ lấy tên người cũ đặt cho con
    >> Vợ tôi kiên quyết giành đặt tên cho con trai vì lý do không ngờ

    Mình đồng ý là cô vợ trong bài hẳn vẫn còn lại chút gì đó trong tình cảm với người cũ, nhưng có ai trong chúng ta dám khẳng định, đi qua một mối tình, đến khi kết hôn rồi là chúng ta hoàn toàn "mất cảm giác" với tình cũ hay không? Chắc không có đâu ạ, chẳng qua chúng ta thể hiện tình cảm đó ra theo cách nào, có người chôn chặt, có người hận thù, có người vẫn nhớ về nhau với những kỷ niệm đẹp, có người lại tiếp tục duy trì mối quan hệ bạn bè, có người thì "tình cũ không rủ cũng tới". Cái này mới là nguy hiểm và đáng bị lên án này, còn đặt tên cho con theo tên người cũ, mình thấy có gì đâu.

    Người vợ trong bài cũng đâu có để chồng biết về "bí mật nho nhỏ" này của cô ấy, mình nghĩ cô ấy như vậy là để chồng khỏi suy nghĩ rồi tự làm tâm lý tổn thương, đúng như cách anh ấy đang võ đoán bây giờ, chứ không phải vì cô ấy thấy mình sai.

    Đặt tên con theo tên người cũ, xét cho cùng vẫn chẳng là gì so với có con với người cũ, qua lại với người cũ... Cái tên thôi mà, nó có thể là tên trùng với tình cũ và trùng với tất cả những người có tên giống tình cũ.

    Khi mình nghĩ khác đi thì sự việc sẽ khác đi. Thay vì ngồi đó nghĩ vợ đặt tên con như vậy, sau này mỗi lần réo lên đầy yêu thương sẽ khiến mình khó chịu lắm, sao không nghĩ, con mình mang cái tên như vậy, sau này mình gọi con, thì tình cũ của vợ cũng có khác gì... thằng con của mình.

    Trước chuyện đơn giản thì không nên nâng tầm quan điểm. Đàn ông bản lĩnh là đàn ông tự tin. Cứ để vợ đặt tên cho con theo tên tình cũ, cần gì phải phản đối. Việc của các ông chồng là hãy cứ yêu thương, chăm sóc gia đình, vợ con thật tốt, cho cô ấy thấy rốt cuộc mình mới là người đàn ông cô ấy yêu thương nhất đời này. Tới lúc đó, tên con có là gì thì nó thực sự cũng chỉ là một cái tên để gọi mà thôi.http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  8. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Vợ tôi năm nay 27 tuổi, nhỏ hơn tôi 3 tuổi. Vì được sinh ra trong gia đình giàu có, từ nhỏ sống trong nhung lụa nên tính tình cô ấy khá tiểu thư, đỏng đảnh. Từ lúc bé tới tận khi lấy chồng, dường như hiếm khi cô ấy phải làm việc nhà. Đi làm về, mẹ vợ tôi đã dọn sẵn cơm, ăn xong mẹ sợ con gái mệt lại tranh phần rửa bát.

    Mặc dù biết cô ấy sống trong sung sướng, nhưng tôi vẫn nghĩ rằng khi kết hôn, khi làm vợ, làm mẹ cô ấy sẽ đổi khác. Vậy mà không, vợ tôi không những vẫn giữ thói quen cũ, thậm chí coi chồng chẳng khác nào ô-sin trong nhà.

    Sau khi cưới, chúng tôi chung sống trong căn hộ chung cư với gia đình nhà vợ. Căn hộ khá rộng nên bố mẹ vợ, anh trai vợ và vợ chồng tôi vẫn chung sống thoải mái mà không cảm thấy bất tiện.

    Vợ chồng tôi thường bất hòa vì vợ quá lười biếng. Ảnh minh họa
    Vợ chồng tôi thường bất hòa vì vợ quá lười biếng. Ảnh minh họa
    Ban đầu, tôi vì yêu chiều vợ hết mực nên cố gắng chịu đựng, lo lắng tất cả các việc nhà thay phần vợ. Tôi vốn là con nhà nghèo, lại đi học, đi làm xa nhà nên những công việc trong gia đình đối với tôi không quá khó khăn. Sau giờ làm, tôi về tới nhà thì mẹ vợ đã nấu xong xuôi bữa tối. Tôi dọn qua nhà cửa, gom quần áo đi giặt giũ rồi khi mọi người ăn xong kiêm luôn phần rửa bát. Trong khi đó, vợ tôi thường xuyên về muộn vì cô ấy mải đi spa, làm móng, mua sắm hay hẹn hò mấy cô bạn thân.

    Thời gian đầu, thấy vợ vẫn giữ thói quen cũ, tôi cũng cố nín nhịn cho qua. Thế nhưng, lâu dần tôi cảm thấy cách sống của cô ấy không ổn nên lên tiếng phàn nàn. Tuy nhiên, nói một thì vợ cãi hai, cô ấy cậy được bố mẹ, anh trai nuông chiều, chẳng bao giờ nghe theo lời tôi góp ý. Vì vậy chúng tôi thường xuyên cãi vã, giận dỗi, chiến tranh lạnh với nhau.

    Cuối tuần trước, có bộ phim mới ra rạp, vợ tôi báo sẽ ra ngoài đi xem phim rồi ăn uống cùng bạn. Tôi thấy vậy tỏ ý không hài lòng vì tuần này cô ấy đã đi chơi từ đầu tuần đến cuối tuần rồi. Tôi khuyên vợ nên ở nhà dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng cho gia đình và hoàn thành trách nhiệm của người vợ.

    Nào ngờ, cô ấy lớn giọng thách thức tôi: “Hóa ra anh lấy tôi về chỉ để nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa hay sao? Vậy thì anh nên lấy ô-sin thì đúng hơn. Đừng bao giờ mặc định chuyện nội trợ, nấu nướng, dọn dẹp là của người vợ”. Tôi nóng mặt, tát cho vợ tôi một cái như trời giáng khiến cô ấy ôm mặt khóc nức nở.

    Sau trận cãi vã, cô ấy bỏ vào phòng trong và kéo chiếc vali ra ngoài. Tôi tưởng cô ấy định bỏ đi đâu đấy. Nào ngờ, chiếc vali ấy là dành cho chính tôi. Vừa kéo vali ra, cô ấy vừa kể tội tôi với bố mẹ vợ, anh vợ. Bố mẹ vợ và anh vợ chưa nghe rõ đầu đuôi câu chuyện đã nhảy vào bênh vợ tôi nói tôi “đã ăn nhờ ở đậu còn không biết điều”, “mới cưới được mấy tháng đã lên mặt bắt nạt, bạo hành vợ”. Sau đó, anh vợ còn vào hùa với vợ tôi, ném quần áo của tôi ra ngoài.

    Tôi biết họ coi thường thân phận ở rể của tôi. Tôi cũng chỉ định ở nhờ nhà vợ 1 thời gian để ổn định công việc rồi sẽ thuê nhà ở bên ngoài chứ tôi đâu có ý định ở rể cả đời! Nay nhà vợ đối xử với tôi như thế, tôi thề sẽ đi thẳng, sẽ không trở lại cái nhà đó nữa.

    Ra ngoài đường, tôi chẳng biết đi đâu nên tới ở nhờ mấy thằng bạn còn độc thân. Vài hôm sau đó, vợ tôi gửi cho tôi hình ảnh của que thử thai và phiếu siêu âm. Phiếu siêu âm cho thấy vợ tôi đã mang thai 5 tuần. Cô ấy còn nói bằng giọng thách thức rằng nếu tôi không ngoan ngoãn trở về nhà chăm sóc cô ấy thì cô ấy sẽ “chẳng đủ sức khỏe để mang thai”. Tôi rất thương con nhưng thực sự lối cư xử của vợ và nhà vợ đã làm tôi ớn đến tận cổ. Không biết tôi nên làm thế nào để trừng trị cô vợ trẻ con, ham chơi này bây giờ?http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  9. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Vợ tôi năm nay 27 tuổi, nhỏ hơn tôi 3 tuổi. Vì được sinh ra trong gia đình giàu có, từ nhỏ sống trong nhung lụa nên tính tình cô ấy khá tiểu thư, đỏng đảnh. Từ lúc bé tới tận khi lấy chồng, dường như hiếm khi cô ấy phải làm việc nhà. Đi làm về, mẹ vợ tôi đã dọn sẵn cơm, ăn xong mẹ sợ con gái mệt lại tranh phần rửa bát.

    Mặc dù biết cô ấy sống trong sung sướng, nhưng tôi vẫn nghĩ rằng khi kết hôn, khi làm vợ, làm mẹ cô ấy sẽ đổi khác. Vậy mà không, vợ tôi không những vẫn giữ thói quen cũ, thậm chí coi chồng chẳng khác nào ô-sin trong nhà.

    Sau khi cưới, chúng tôi chung sống trong căn hộ chung cư với gia đình nhà vợ. Căn hộ khá rộng nên bố mẹ vợ, anh trai vợ và vợ chồng tôi vẫn chung sống thoải mái mà không cảm thấy bất tiện.

    Vợ chồng tôi thường bất hòa vì vợ quá lười biếng. Ảnh minh họa
    Vợ chồng tôi thường bất hòa vì vợ quá lười biếng. Ảnh minh họa
    Ban đầu, tôi vì yêu chiều vợ hết mực nên cố gắng chịu đựng, lo lắng tất cả các việc nhà thay phần vợ. Tôi vốn là con nhà nghèo, lại đi học, đi làm xa nhà nên những công việc trong gia đình đối với tôi không quá khó khăn. Sau giờ làm, tôi về tới nhà thì mẹ vợ đã nấu xong xuôi bữa tối. Tôi dọn qua nhà cửa, gom quần áo đi giặt giũ rồi khi mọi người ăn xong kiêm luôn phần rửa bát. Trong khi đó, vợ tôi thường xuyên về muộn vì cô ấy mải đi spa, làm móng, mua sắm hay hẹn hò mấy cô bạn thân.

    Thời gian đầu, thấy vợ vẫn giữ thói quen cũ, tôi cũng cố nín nhịn cho qua. Thế nhưng, lâu dần tôi cảm thấy cách sống của cô ấy không ổn nên lên tiếng phàn nàn. Tuy nhiên, nói một thì vợ cãi hai, cô ấy cậy được bố mẹ, anh trai nuông chiều, chẳng bao giờ nghe theo lời tôi góp ý. Vì vậy chúng tôi thường xuyên cãi vã, giận dỗi, chiến tranh lạnh với nhau.

    Cuối tuần trước, có bộ phim mới ra rạp, vợ tôi báo sẽ ra ngoài đi xem phim rồi ăn uống cùng bạn. Tôi thấy vậy tỏ ý không hài lòng vì tuần này cô ấy đã đi chơi từ đầu tuần đến cuối tuần rồi. Tôi khuyên vợ nên ở nhà dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng cho gia đình và hoàn thành trách nhiệm của người vợ.

    Nào ngờ, cô ấy lớn giọng thách thức tôi: “Hóa ra anh lấy tôi về chỉ để nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa hay sao? Vậy thì anh nên lấy ô-sin thì đúng hơn. Đừng bao giờ mặc định chuyện nội trợ, nấu nướng, dọn dẹp là của người vợ”. Tôi nóng mặt, tát cho vợ tôi một cái như trời giáng khiến cô ấy ôm mặt khóc nức nở.

    Sau trận cãi vã, cô ấy bỏ vào phòng trong và kéo chiếc vali ra ngoài. Tôi tưởng cô ấy định bỏ đi đâu đấy. Nào ngờ, chiếc vali ấy là dành cho chính tôi. Vừa kéo vali ra, cô ấy vừa kể tội tôi với bố mẹ vợ, anh vợ. Bố mẹ vợ và anh vợ chưa nghe rõ đầu đuôi câu chuyện đã nhảy vào bênh vợ tôi nói tôi “đã ăn nhờ ở đậu còn không biết điều”, “mới cưới được mấy tháng đã lên mặt bắt nạt, bạo hành vợ”. Sau đó, anh vợ còn vào hùa với vợ tôi, ném quần áo của tôi ra ngoài.

    Tôi biết họ coi thường thân phận ở rể của tôi. Tôi cũng chỉ định ở nhờ nhà vợ 1 thời gian để ổn định công việc rồi sẽ thuê nhà ở bên ngoài chứ tôi đâu có ý định ở rể cả đời! Nay nhà vợ đối xử với tôi như thế, tôi thề sẽ đi thẳng, sẽ không trở lại cái nhà đó nữa.

    Ra ngoài đường, tôi chẳng biết đi đâu nên tới ở nhờ mấy thằng bạn còn độc thân. Vài hôm sau đó, vợ tôi gửi cho tôi hình ảnh của que thử thai và phiếu siêu âm. Phiếu siêu âm cho thấy vợ tôi đã mang thai 5 tuần. Cô ấy còn nói bằng giọng thách thức rằng nếu tôi không ngoan ngoãn trở về nhà chăm sóc cô ấy thì cô ấy sẽ “chẳng đủ sức khỏe để mang thai”. Tôi rất thương con nhưng thực sự lối cư xử của vợ và nhà vợ đã làm tôi ớn đến tận cổ. Không biết tôi nên làm thế nào để trừng trị cô vợ trẻ con, ham chơi này bây giờ?http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  10. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Bố mẹ ly hôn khi tôi 10 tuổi. Tôi sống cùng bố ở quê, còn em trai nhỏ của tôi theo mẹ vào Nam sinh sống. Từ đó, rất nhiều ký ức của tôi là nỗi buồn phải xa cách mẹ và đứa em trai mà tôi yêu quý.

    Bởi thế, khi trưởng thành hơn, tôi luôn tâm niệm rằng khi tôi kết hôn, tôi sẽ làm tất cả mọi thứ trong khả năng để các con của mình không bao giờ phải chịu cảnh gia đình tan vỡ.

    Tôi mang thai đứa con đầu lòng sau hơn một năm kết hôn. Cuộc sống hôn nhân khi vợ chồng tôi có thêm thành viên mới đã nảy sinh khá nhiều mâu thuẫn. Nhưng những lúc tranh luận với chồng, tôi lại lo lắng, nghĩ tới chuyện của bố mẹ ngày trước nên cuối cùng chọn cách im lặng.


    Cô nhận ra từ trước đến nay đã lựa chọn nhầm cách xử lý mâu thuẫn
    Cô nhận ra từ trước đến nay đã lựa chọn nhầm cách xử lý mâu thuẫn

    Điều không thể chối bỏ đó là quyết định ly hôn của bố mẹ luôn ảnh hưởng tới tâm lý của tôi. Vì thế tôi nghĩ rằng việc im lặng của mình chính là một trong những cách khiến mọi việc trở nên tốt hơn, nhưng thực tế lại không phải vậy.

    Một lần, giữa tôi và chồng xảy ra mâu thuẫn, tôi nghe thấy anh nói với người bác họ của mình: “Cứ có chuyện là vợ cháu không chịu nói, càng ngày cháu càng thấy khó mà hiểu được cô ấy”. Tôi nhận ra trước giờ mình đã lựa chọn nhầm cách giải quyết mâu thuẫn. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Lúc xảy ra chuyện với chồng, điều tôi cần làm là nói lên suy nghĩ của bản thân sau khi đã im lặng, nhượng bộ. Tôi cần đưa ra ý kiến của mình về vấn đề gây ra mâu thuẫn. Thêm nữa là lắng nghe quan điểm của chồng để tìm được tiếng nói chung. Chỉ như vậy chồn
     
  11. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chị đang độc thân và muốn làm mẹ đơn thân. Người cũ vì chút tình xưa, đề nghị được cho chị một đứa con, chuyện sẽ bí mật chỉ có hai người biết. Chị cũng chỉ cần có thế, một đứa con, không cần bố đứa bé phải có trách nhiệm với đứa trẻ, không cần thêm gì hết. Bây giờ chị đang nghĩ như thế. Nhưng chị ơi, cuộc đời không phải bao giờ cũng như ta nghĩ, như ta muốn, đơn giản và êm đềm vậy đâu.

    Em thật sự không muốn đánh giá về người đàn ông chị đã yêu, người đã từng là thanh xuân tươi đẹp và cả khổ đau của chị, người hiện tại là kỉ niệm, và cả là niềm hi vọng của tương lai khi anh ấy nói ra cái đề nghị không đơn giản kia. Anh ấy là vì thương chị thật lòng, hay cũng chỉ là một kẻ ích kỉ tham lam, em không muốn phân tích hay bàn đến. Bởi anh ta có là người tốt hay xấu trong sự việc này, chỉ có bản thân anh ấy hiểu rõ mà thôi.

    Về phần chị, khổ đau cũng nhiều rồi, chia ly mất mát cũng nhiều rồi. Ước mong hiện tại của chị bây giờ chỉ là có một đứa con, ước mong ấy vô cùng chính đáng. Xã hội đã rất cởi mở về việc lựa chọn làm mẹ đơn thân của chị em phụ nữ rồi. Nhưng có con với người cũ của chị thì em nghĩ chị nên cân nhắc kĩ.

    Xét về mối quan hệ con người mà nói, không có mối quan hệ nào gần gũi bằng cùng huyết thống. Anh ấy có thể có ý tốt, muốn cho chị một đứa con, đơn giản vậy thôi. Nhưng khi một đứa trẻ ra đời, mọi chuyện sẽ không còn đơn giản như vậy nữa. Có thể chị chỉ cần con, không cần anh ấy phải có trách nhiệm gì. Nhưng ở cương vị anh ấy, rõ ràng biết mình có một đứa con đấy, liệu có thể xem như không có được không? Ai dám chắc anh ấy sẽ không bao giờ tò mò muốn gặp, ai dám chắc anh ấy có thể làm ngơ như không liên quan trước giọt máu của mình?

    Còn chị nữa, nuôi một đứa trẻ thật không dễ dàng gì. Chị sẽ rất vất vả khi làm mẹ đơn thân. Rồi khi con ốm con đau, khi chẳng may có chuyện gì, ai dám chắc chị sẽ không cần bố đứa bé hỗ trợ. Rồi thì khi làm mẹ, nhìn những đứa bé khác có cha, ai dám chắc chị sẽ không ích kỉ nghĩ cho con mình, muốn con mình có bố?

    Không, anh chị có ngủ với nhau đâu, là hiến tặng tinh trùng mà, vậy thì đâu có gì sai trái. Nhiều người sẽ nghĩ như vậy. Hiến tặng tinh trùng, nghe ra thì có vẻ không có gì là to tát cả. Bởi nó không phải ngoại tình, không chung đụng thân xác. Nhưng kết quả thì nó vẫn là con của chị và anh ta. Cứ giả sử chị là vợ anh ấy, một ngày bất ngờ phát hiện ra chồng mình đã cho người cũ một đứa con dù là bằng cách nào đi nữa, không ghen tuông, không đau đớn mới là chuyện lạ. Tệ hại hơn, gia đình họ có thể tan vỡ vì bí mật khủng khiếp này. Và chị, dù không mong muốn cũng trở thành kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, đó có phải là điều chị muốn hay không?

    Đằng nào thì chị cũng xác định làm mẹ đơn thân. Đằng nào thì con chị cũng sẽ sinh ra với danh nghĩa không có cha, vậy thì sao lại phải lựa chọn cách khó khăn đó trong khi chị còn có sự lựa chọn khác an toàn và dễ dàng hơn. Nếu không cần trách nhiệm và nghĩa vụ từ người bố, thì chị cần biết nguồn gốc của đứa trẻ làm gì. Đứa trẻ sinh ra là con chị, là ruột thịt của chị, thế là đủ rồi, chẳng phải sao? http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Làm người tốt khó lắm, cha em vẫn thường nói như vậy. Khó không phải vì mình không muốn mà là vì mình có cơ hội để làm người xấu, nhất là nó lại có lợi cho mình. Đôi khi chiến thắng ham muốn bản thân lại chính là cửa ải khó vượt qua nhất. Mọi chuyện như ý thì chẳng sao, nếu chẳng may vỡ lở, tất cả mọi người liên quan đều sẽ bị tổn thương.

    Làm mẹ một cách tự do, hạnh phúc hay thấp thỏm hoang mang? Làm mẹ một cách đường hoàng hay lo âu day dứt? Tất cả phụ thuộc vào quyết định của chị lúc này. Anh ấy là quá khứ, quá khứ đã qua rồi, đừng đưa chân mình vào một con đường đông đúc gập ghềnh khi chị vẫn còn con đường khác rộng rãi và bằng phẳng hơn để chọn.
     
  12. thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    1,941
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Vợ tôi năm nay 27 tuổi, nhỏ hơn tôi 3 tuổi. Vì được sinh ra trong gia đình giàu có, từ nhỏ sống trong nhung lụa nên tính tình cô ấy khá tiểu thư, đỏng đảnh. Từ lúc bé tới tận khi lấy chồng, dường như hiếm khi cô ấy phải làm việc nhà. Đi làm về, mẹ vợ tôi đã dọn sẵn cơm, ăn xong mẹ sợ con gái mệt lại tranh phần rửa bát.

    Mặc dù biết cô ấy sống trong sung sướng, nhưng tôi vẫn nghĩ rằng khi kết hôn, khi làm vợ, làm mẹ cô ấy sẽ đổi khác. Vậy mà không, vợ tôi không những vẫn giữ thói quen cũ, thậm chí coi chồng chẳng khác nào ô-sin trong nhà.

    Sau khi cưới, chúng tôi chung sống trong căn hộ chung cư với gia đình nhà vợ. Căn hộ khá rộng nên bố mẹ vợ, anh trai vợ và vợ chồng tôi vẫn chung sống thoải mái mà không cảm thấy bất tiện.

    Vợ chồng tôi thường bất hòa vì vợ quá lười biếng. Ảnh minh họa
    Vợ chồng tôi thường bất hòa vì vợ quá lười biếng. Ảnh minh họa
    Ban đầu, tôi vì yêu chiều vợ hết mực nên cố gắng chịu đựng, lo lắng tất cả các việc nhà thay phần vợ. Tôi vốn là con nhà nghèo, lại đi học, đi làm xa nhà nên những công việc trong gia đình đối với tôi không quá khó khăn. Sau giờ làm, tôi về tới nhà thì mẹ vợ đã nấu xong xuôi bữa tối. Tôi dọn qua nhà cửa, gom quần áo đi giặt giũ rồi khi mọi người ăn xong kiêm luôn phần rửa bát. Trong khi đó, vợ tôi thường xuyên về muộn vì cô ấy mải đi spa, làm móng, mua sắm hay hẹn hò mấy cô bạn thân.

    Thời gian đầu, thấy vợ vẫn giữ thói quen cũ, tôi cũng cố nín nhịn cho qua. Thế nhưng, lâu dần tôi cảm thấy cách sống của cô ấy không ổn nên lên tiếng phàn nàn. Tuy nhiên, nói một thì vợ cãi hai, cô ấy cậy được bố mẹ, anh trai nuông chiều, chẳng bao giờ nghe theo lời tôi góp ý. Vì vậy chúng tôi thường xuyên cãi vã, giận dỗi, chiến tranh lạnh với nhau.

    Cuối tuần trước, có bộ phim mới ra rạp, vợ tôi báo sẽ ra ngoài đi xem phim rồi ăn uống cùng bạn. Tôi thấy vậy tỏ ý không hài lòng vì tuần này cô ấy đã đi chơi từ đầu tuần đến cuối tuần rồi. Tôi khuyên vợ nên ở nhà dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng cho gia đình và hoàn thành trách nhiệm của người vợ.

    Nào ngờ, cô ấy lớn giọng thách thức tôi: “Hóa ra anh lấy tôi về chỉ để nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa hay sao? Vậy thì anh nên lấy ô-sin thì đúng hơn. Đừng bao giờ mặc định chuyện nội trợ, nấu nướng, dọn dẹp là của người vợ”. Tôi nóng mặt, tát cho vợ tôi một cái như trời giáng khiến cô ấy ôm mặt khóc nức nở.

    Sau trận cãi vã, cô ấy bỏ vào phòng trong và kéo chiếc vali ra ngoài. Tôi tưởng cô ấy định bỏ đi đâu đấy. Nào ngờ, chiếc vali ấy là dành cho chính tôi. Vừa kéo vali ra, cô ấy vừa kể tội tôi với bố mẹ vợ, anh vợ. Bố mẹ vợ và anh vợ chưa nghe rõ đầu đuôi câu chuyện đã nhảy vào bênh vợ tôi nói tôi “đã ăn nhờ ở đậu còn không biết điều”, “mới cưới được mấy tháng đã lên mặt bắt nạt, bạo hành vợ”. Sau đó, anh vợ còn vào hùa với vợ tôi, ném quần áo của tôi ra ngoài.

    Tôi biết họ coi thường thân phận ở rể của tôi. Tôi cũng chỉ định ở nhờ nhà vợ 1 thời gian để ổn định công việc rồi sẽ thuê nhà ở bên ngoài chứ tôi đâu có ý định ở rể cả đời! Nay nhà vợ đối xử với tôi như thế, tôi thề sẽ đi thẳng, sẽ không trở lại cái nhà đó nữa.

    Ra ngoài đường, tôi chẳng biết đi đâu nên tới ở nhờ mấy thằng bạn còn độc thân. Vài hôm sau đó, vợ tôi gửi cho tôi hình ảnh của que thử thai và phiếu siêu âm. Phiếu siêu âm cho thấy vợ tôi đã mang thai 5 tuần. Cô ấy còn nói bằng giọng thách thức rằng nếu tôi không ngoan ngoãn trở về nhà chăm sóc cô ấy thì cô ấy sẽ “chẳng đủ sức khỏe để mang thai”. Tôi rất thương con nhưng thực sự lối cư xử của vợ và nhà vợ đã làm tôi ớn đến tận cổ. Không biết tôi nên làm thế nào để trừng trị cô vợ trẻ con, ham chơi này bây giờ?http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  13. thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    1,941
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chị ấy mỗi lần xuất hiện đều thu hút mọi ánh nhìn. Chị có thứ sắc đẹp phô bày không thể che giấu, son phấn chỉ là càng cho thêm mặn mà rực rỡ. Hai đứa con trai chị khôi ngô và đẹp như tranh. Những người đàn bà nhìn chị, ngưỡng mộ thì ít mà ghen tỵ thì nhiều.

    Chồng chị là một doanh nhân, vừa hào hoa vừa tài giỏi. Người ta nói chị xuất thân tỉnh lẻ nghèo khó, gặp và lấy được anh chẳng khác gì “chuột sa chĩnh gạo”, chẳng khác chi Lọ Lem gặp thời.

    Một lần tôi đón con đi học về gặp anh ngay ở cổng. Hôm đó trời mưa giông to lắm. Anh nhìn tôi ái ngại: “Mưa gió thế này, ông xã đâu mà để em đi đón con, tay lái không vững vàng là nguy hiểm lắm đấy. Mà em giỏi thật, vợ anh thấy trời sấm chớp thôi đã sợ”. Lúc đó tôi thầm nghĩ phụ nữ được chồng yêu có khác, lúc nào cũng yểu điệu yếu mềm.

    Hôm đó vào nhà, thấy chồng đang ung dung ngồi xem ti vi, còn bảo tôi chỗ này chỗ kia gió quật cây đổ ra đường nguy hiểm quá. Lúc đó lòng tôi có chút buồn bực, dẫu anh về trước, cơm đã cắm, rau đã nhặt sẵn, nhà cửa xem ra cũng dọn dẹp gọn gàng rồi, ấy vậy mà tôi vẫn cảm thấy không thoải mái.

    Chỉ là vì lúc đó tôi đang nghĩ đến chồng của chị ấy. Anh ta đúng là mẫu người ga lăng và chu đáo. Nhìn cái cách anh ta ái ngại cho mẹ con tôi. Cách anh ta nói về vẻ yếu mềm của vợ cũng đủ biết anh ấy vững chãi đến nhường nào. Chị ấy, rõ ràng là ngoài sống an nhàn và hạnh phúc ra thì chẳng phải lo gì nữa cả.

    Những lúc hai vợ chồng tôi ngồi với nhau, quay đi quẩn lại thể nào cũng nói tới chuyện tiền nong. Tôi bảo chồng nhà đầu phố mới mua xe hơi, con bạn em vừa đổi nhà mới, vợ chồng thằng bạn đi du lịch nước ngoài như đi chợ, thật sự không có gì sướng hơn bằng nhiều tiền. Chồng nhìn tôi, cười một cái không rõ cười vì lẽ gì, rồi bảo: “Em lúc nào cũng tưởng tiền là phép màu, là chìa khóa vạn năng. Đến khi có nhiều tiền rồi lại chả ước được như bây giờ ấy chứ. Tiền bạc, bạc lắm em ơi”.

    Tôi lúc nào cũng buồn cười kiểu khinh tiền của chồng tôi. Anh luôn nói rằng có một công việc để làm với thu nhập ổn định, có một mái nhà êm ấm để tìm về, có một gia đình nho nhỏ để yêu thương và những kế hoạch cho tương lai để mà phấn đấu, ấy chính là hạnh phúc tột cùng rồi. Còn tiền, biết bao nhiêu cho đủ.

    Có lần, vào ngày nghỉ, chị ở bên nhà mời vọng sang bảo tôi qua chơi. Chị nói hàng xóm láng giềng mà xa lạ quá. Tôi thì nghĩ mình là dân ngụ cư, lại nghèo, cứ lân la sang nhà họ sợ họ đánh giá mình này kia. Bước vào nhà chị, tôi cũng bị ngợp về độ sang chảnh giàu có thật.

    - Anh đi vắng ạ?

    - Ôi, chồng chị có mấy khi ở nhà.

    Hai chị em nói đủ chuyện, từ công việc đến chuyện học hành lũ trẻ. Tôi nhìn vết sẹo dài trên cánh tay trắng nõn của chị hỏi chị bị làm sao? “Chồng chị đánh đấy, lâu rồi. Đó là lần đầu tiên chị phát hiện anh ấy ngoại tình”.

    Không có một cuộc hôn nhân nào hoàn hảo. Giờ thì tôi đã tin vào câu nói đó khi nghe chị kể về cuộc hôn nhân mà bao lâu nay tôi và những người đàn bà khác luôn ngưỡng mộ. Rằng chồng chị chỉ coi chị là người chăm sóc tốt nhất cho con của hai người, chị là thứ trang sức hoàn mĩ cho cho chồng khi anh cần một vỏ bọc gia đình kiểu mẫu. Chị đã từ bỏ nhiều thứ, trong đó có công việc chị yêu thích chỉ vì chồng chị nói anh thừa sức lo cho chị suốt đời. Chị chỉ cần cứ xinh đẹp và ngoan là muốn gì cũng có.

    - Em nói xem, một người đàn bà thì cần gì. Chẳng phải là có một người chồng yêu thương, một gia đình êm ấm và được làm chủ cuộc sống của mình. Tất cả những thứ đó chị đều không có, vậy có phải là chị đang ở tận cùng bất hạnh không?

    - Đâu ai bắt chị chịu đựng?

    - Ừ không ai bắt. Chỉ là chị đã quen sung sướng rồi, chị không thể dứt anh ta ra để tay trắng làm lại từ đầu ở cái tuổi bốn mươi này. Vả lại, chỉ cần sống theo đúng ý anh ấy muốn thì anh ấy cũng sẽ không làm gì chị, trong đó bao gồm làm ngơ khi anh ấy bao gái đẹp bên ngoài. Đau khổ, hóa ra rồi cũng quen, tệ thật.

    - Trông chồng chị thật không đến nỗi

    - Ừ, có những thứ nhìn vậy mà không phải vậy, giống như thứ em đang đeo trên cổ kia, trông lấp lánh nhưng đâu phải là vàng đúng không? Con người, nhìn bề ngoài đàng hoàng chưa chắc đã tử tế đâu em.

    Tôi sờ lên chiếc dây chuyền mỹ ký mình đang đeo trên cổ, cảm thấy buồn cười khi chị ấy nói nó không phải vàng. Tôi tưởng nó giống vàng thật và có thể lừa mọi người ấy chứ.

    Chồng tôi mấy hôm rồi có vẻ suy tư, ra điều tính toán trăn trở gì nhiều lắm. Xong rồi anh hỏi tôi: “Hay anh nghỉ việc công ty ra ngoài kinh doanh. Người ta nói “phi thương bất phú”, cứ làm công ăn lương, cuộc sống tằng tằng mãi thế này có khi vợ chán, vợ bỏ theo người khác thì chết”.

    Tôi nhìn anh đang lau cửa sổ, vừa lau vừa nói đến những ý tưởng mới hình thành, cảm thấy hối hận vì đã nhắc quá nhiều đến tiền bạc. Tiền có thể mua được ngôi nhà to nhưng đâu mua được tổ ấm. Tiền có thể mua chiếc giường đẹp nhưng đâu mua được giấc ngủ ngon. Tiền có thể mua được thể xác nhưng đâu mua được tình yêu. Tiền có thể mua quần áo đẹp nhưng đâu mua được một tâm hồn thanh thản… Hạnh phúc đúng nghĩa, đó chính là thứ không mua được bằng bất cứ giá nào.

    Tôi giằng chiếc khăn lau từ tay chồng, nói nhỏ: “Thôi cứ thế này được rồi, giàu nghèo có số cả. Có nhiều tiền rồi lại đổ đốn ra mệt lắm. Tiền nhiều cũng tốt, nhưng em thích vợ chồng yêu thương nhau, gia đình ấm êm hạnh phúc hơn”.

    Tôi không quay lại, dù tôi biết chắc chồng tôi đang nhìn mình khó hiểu, đó không phải là cách tôi thường nói với anh ấy về tiền. Nhưng giờ tôi thực sự đã nghĩ khác.http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  14. thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    1,941
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Một cô bé khi xuất hiện trong tiết mục múa ba-lê của nhà trường đã quá sợ hãi đến mức ngay khi vừa chào sân đã ngã sụp xuống sàn. Ngay lúc này, người cha của cô bé liền chạy lên sân khấu giải cứu cho con gái.
    Người cha một tay bế một đứa con còn bé xíu khác, đứng cạnh cô con gái nhỏ đang sợ hãi lúng túng, anh nắm tay con và bắt đầu thực hiện các động tác theo hướng dẫn của giáo viên làm mẫu trên sân khấu. Ngay lập tức, sự xuất hiện hài hước dễ thương của người cha đã khiến anh trở thành ngôi sao của tiết mục.

    Những đoạn clip được các phụ huynh học sinh ghi lại đã nhanh chóng gây sốt trên mạng. Người cha có tên Marc Daniels và cô con gái 2 tuổi Bella xuất hiện trong đoạn clip ghi hình tại thành phố Hamilton, thuộc đảo Bermuda. Thực tế, đây mới là một buổi tập dượt và cô bé Bella lần đầu tiên được đứng trên một sân khấu lớn như vậy.

    Cảm động trước “vũ điệu ngọt ngào của cha”

    Chứng kiến những động tác ba-lê được người cha thực hiện trên sân khấu, nhiều phụ huynh và giáo viên đã không thể nhịn cười, nhưng họ cũng rất thích thú và cảm động trước người cha tuyệt vời này.

    Anh Marc đã cho thấy anh quan tâm tới con gái như thế nào và có thể cùng một lúc làm nhiều việc ra sao, bởi không chỉ ở bên động viên con gái Bella, anh Marc còn bế trên tay con gái nhỏ Suri.

    Chia sẻ sau khi những đoạn clip ghi hình mình múa ba-lê được lan truyền trên mạng, anh Marc Daniels cho hay: “Mặc dù có chút trục trặc, nhưng tôi biết rằng Bella muốn được biểu diễn trên sân khấu. Tôi không muốn có điều gì khiến con bé sợ hãi trước buổi biểu diễn quan trọng đầu đời.

    “Tôi không muốn Bella trở thành đứa trẻ duy nhất bị loại ra khỏi đội hình. Tôi hy vọng sự xuất hiện của mình có thể giúp Bella thêm tự tin. Tôi đã hỏi rằng con có muốn múa với cha không và con bé gật đầu, thế là tôi gia nhập đội hình. Tôi đã luyện tập với con ở nhà nhiều lần nên mọi thứ cũng không quá xa lạ”.

    Người cha ấm áp đã nắm tay con gái cùng thực hiện những động tác ba-lê. Trên tay anh còn một cô con gái nhỏ khác có tên Suri.
    Người cha ấm áp đã nắm tay con gái cùng thực hiện những động tác ba-lê. Trên tay anh còn một cô con gái nhỏ khác có tên Suri.
    Người cha đã gây sốt trên mạng xã hội bởi sự dễ thương, ngọt ngào.
    Người cha đã gây sốt trên mạng xã hội bởi sự dễ thương, ngọt ngào.
    Kết thúc tiết mục biểu diễn múa ba-lê đầu tiên trên sân khấu của cả… cha và con, anh Marc nhún chào... duyên dáng.
    Kết thúc tiết mục biểu diễn múa ba-lê đầu tiên trên sân khấu của cả… cha và con, anh Marc nhún chào... duyên dáng.
    Anh Marc Daniels và vợ cùng với ba cô con gái Gaida, Suri và Bella.
    Anh Marc Daniels và vợ cùng với ba cô con gái Gaida, Suri và Bella.
    “Trước khi có con gái, tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ có thể múa ba-lê, nhưng giờ đây mọi người đều biết tôi múa không tệ. Có thể không bao giờ là muộn để trở thành một... vũ công ba-lê, phải không?!”, anh Marc hài hước bình luận về việc mình bất ngờ trở nên “nổi tiếng” nhờ một vũ điệu ngộ nghĩnh.http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  15. thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    1,941
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Một cô bé khi xuất hiện trong tiết mục múa ba-lê của nhà trường đã quá sợ hãi đến mức ngay khi vừa chào sân đã ngã sụp xuống sàn. Ngay lúc này, người cha của cô bé liền chạy lên sân khấu giải cứu cho con gái.
    Người cha một tay bế một đứa con còn bé xíu khác, đứng cạnh cô con gái nhỏ đang sợ hãi lúng túng, anh nắm tay con và bắt đầu thực hiện các động tác theo hướng dẫn của giáo viên làm mẫu trên sân khấu. Ngay lập tức, sự xuất hiện hài hước dễ thương của người cha đã khiến anh trở thành ngôi sao của tiết mục.

    Những đoạn clip được các phụ huynh học sinh ghi lại đã nhanh chóng gây sốt trên mạng. Người cha có tên Marc Daniels và cô con gái 2 tuổi Bella xuất hiện trong đoạn clip ghi hình tại thành phố Hamilton, thuộc đảo Bermuda. Thực tế, đây mới là một buổi tập dượt và cô bé Bella lần đầu tiên được đứng trên một sân khấu lớn như vậy.

    Cảm động trước “vũ điệu ngọt ngào của cha”

    Chứng kiến những động tác ba-lê được người cha thực hiện trên sân khấu, nhiều phụ huynh và giáo viên đã không thể nhịn cười, nhưng họ cũng rất thích thú và cảm động trước người cha tuyệt vời này.

    Anh Marc đã cho thấy anh quan tâm tới con gái như thế nào và có thể cùng một lúc làm nhiều việc ra sao, bởi không chỉ ở bên động viên con gái Bella, anh Marc còn bế trên tay con gái nhỏ Suri.

    Chia sẻ sau khi những đoạn clip ghi hình mình múa ba-lê được lan truyền trên mạng, anh Marc Daniels cho hay: “Mặc dù có chút trục trặc, nhưng tôi biết rằng Bella muốn được biểu diễn trên sân khấu. Tôi không muốn có điều gì khiến con bé sợ hãi trước buổi biểu diễn quan trọng đầu đời.

    “Tôi không muốn Bella trở thành đứa trẻ duy nhất bị loại ra khỏi đội hình. Tôi hy vọng sự xuất hiện của mình có thể giúp Bella thêm tự tin. Tôi đã hỏi rằng con có muốn múa với cha không và con bé gật đầu, thế là tôi gia nhập đội hình. Tôi đã luyện tập với con ở nhà nhiều lần nên mọi thứ cũng không quá xa lạ”.

    Người cha ấm áp đã nắm tay con gái cùng thực hiện những động tác ba-lê. Trên tay anh còn một cô con gái nhỏ khác có tên Suri.
    Người cha ấm áp đã nắm tay con gái cùng thực hiện những động tác ba-lê. Trên tay anh còn một cô con gái nhỏ khác có tên Suri.
    Người cha đã gây sốt trên mạng xã hội bởi sự dễ thương, ngọt ngào.
    Người cha đã gây sốt trên mạng xã hội bởi sự dễ thương, ngọt ngào.
    Kết thúc tiết mục biểu diễn múa ba-lê đầu tiên trên sân khấu của cả… cha và con, anh Marc nhún chào... duyên dáng.
    Kết thúc tiết mục biểu diễn múa ba-lê đầu tiên trên sân khấu của cả… cha và con, anh Marc nhún chào... duyên dáng.
    Anh Marc Daniels và vợ cùng với ba cô con gái Gaida, Suri và Bella.
    Anh Marc Daniels và vợ cùng với ba cô con gái Gaida, Suri và Bella.
    “Trước khi có con gái, tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ có thể múa ba-lê, nhưng giờ đây mọi người đều biết tôi múa không tệ. Có thể không bao giờ là muộn để trở thành một... vũ công ba-lê, phải không?!”, anh Marc hài hước bình luận về việc mình bất ngờ trở nên “nổi tiếng” nhờ một vũ điệu ngộ nghĩnh.http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  16. thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    1,941
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Trong muôn mặt của đời sống, khi bị ai đó làm tổn thương, có người tuyên bố: “Tôi không thể tha thứ được cho anh”, hay “cô không đáng được tha thứ”. Họ không hay biết rằng, tha thứ không phải là ban ân huệ cho người khác mà chính là ban hồng ân cho chính mình.
    Ảnh minh họa
    Ảnh minh họa
    Gia đình suýt tan vỡ khi có vợ ngoại tình

    Anh Hạo, 37 tuổi ở Bình Dương đã từng trải qua một quãng thời gian hết sức bế tắc và đau khổ vì có vợ ngoại tình. Anh Hạo làm nghề chụp ảnh, còn chị Chi vợ anh chỉ ở nhà nội trợ. Anh Hạo rất yêu vợ, không ngoại tình bồ bịch nhưng cuối cùng vợ anh lại phản bội anh. Chị Chi cặp bồ với một vị bác sĩ đến mức say mê, mụ mị, chỉ muốn ly dị chồng để đến với người đàn ông đó.

    Chị Chi là một người phụ nữ rất đẹp, sống tình cảm và có phần lãng mạn. Chị Chi thích nghệ thuật, đam mê thơ phú. Anh Hạo là một người yêu chiều vợ, thương con. Trong mắt anh, vợ lúc nào cũng ngố đáng yêu. Nhưng có một điều lạ là mặc dù rất yêu vợ nhưng anh Hạo lại ít khi thể hiện tình yêu đó ra bằng lời hay những việc làm cụ thể khác như tặng quà, đưa vợ đi xem phim, hãnh diện giới thiệu vợ với bạn bè… Trong quan điểm suy nghĩ của anh, đã là vợ chồng thì không cần phải làm những việc khách sáo như thế. Yêu là muốn sống tốt cho nhau. Cách sống tốt theo anh đó là không tệ nạn, không bồ bịch, một lòng chung thủy với vợ và kiếm tiền để lo tốt nhất đời sống của vợ con.

    Trong khi anh Hạo không thích thể hiện tình yêu của mình thì chị Chi lại có nhu cầu cao về điều đó. Đó chính là khởi nguồn của bi kịch trong mối quan hệ vợ chồng của họ. Sau khi phát hiện việc vợ mình ngoại tình, anh Hạo vô cùng đau khổ nên đã tìm đến chùa Giác Ngộ (TP HCM) để được sư thầy trấn an, tư vấn. Nhờ sự tác động của nhà sư, anh Hạo mới hiểu ra rằng, vợ anh vì thèm khát tình cảm nên đã sa ngã bởi những lời có cánh của vị bác sĩ. Vợ anh Hạo nói với sư thầy rằng, anh Hạo là một người khô khan, cục cằn, hay chê bai vợ. Chị cảm thấy mình không có giá trị gì trong mắt chồng. Do vậy khi gặp vị bác sĩ, được người đó nhắn nhủ lời đắm say, chị Chi như được hồi sinh. Con tim yêu vì thế lại đập dồn dập trở lại. Chị Chi sẵn sàng bỏ gia đình để đi theo tiếng gọi tình yêu. Trước khi anh Hạo đến chùa gặp sư thầy thì vợ chồng họ đã trải qua những tháng ngày như địa ngục. Anh Hạo dằn hắt, chửi bới thậm chí đánh đập, bạo hành tình dục vợ nhưng nhất quyết không ký vào đơn ly hôn. Anh luôn nói với chị rằng: “Cả một đời tôi hết lòng với cô, thế mà cô đã phản bội, đã làm nhục tôi. Tôi sẽ cho cô sống dở, chết dở cho đến hết cuộc đời”. Nhờ sự tác động của sư thầy, anh Hạo đã nhận ra bản thân mình trong câu chuyện ngoại tình của vợ. Và người vợ cũng đã nhận ra sự mơ hồ khi chạy theo ảo ảnh của mình. Cuối cùng vợ chồng anh Hạo đã nối kết lại được sợi dây tình cảm. Để làm được điều đó, bản thân anh Hạo là người thay đổi nhiều nhất. Anh trở nên bao dung và độ lượng trước lỗi lầm của vợ mình. Tha thứ cho lỗi lầm của vợ đã giúp anh trút được gánh nặng trong tâm hồn, như gỡ bỏ được tảng đá đeo đẳng trong tim bấy lâu.

    Tha thứ có sức mạnh cứu rỗi chính mình

    Trong trang web Thư viện Hoa sen của Phật Giáo Việt Nam, tác giả Nguyễn Văn Tiến cho rằng, sẽ là khó khăn để quên đi những chuyện không vui xảy ra trong quá khứ, tuy nhiên nó là bước quan trọng giúp cho mỗi người khỏe mạnh. Bởi tha thứ có tác dụng giúp chữa lành vết thương cũng như “căn bệnh” ở mỗi người. Không chỉ trong tình yêu, trong mối quan hệ vợ chồng mà dường như trong tất cả mọi mối quan hệ đều cần đến sự tha thứ. “Một mối tình xưa cũ đã làm tan vỡ trái tim của bạn. Anh chị của bạn đã chỉ trích kỹ năng làm bố mẹ của bạn. Một người bạn đã phản bội bạn. Tha thứ cho những người đã làm tổn thương bạn, không phải là một điều dễ dàng; bởi vì, những cảm xúc phức tạp mà bạn đang chịu đựng đã cắm rễ rất sâu. Tuy nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, tha thứ là sự chọn lựa đúng đắn nhất, không phải để giúp ích cho người khác, mà là để giúp cho chính bạn. Có thể bạn cảm thấy khái niệm này là một sự rắc rối. Tha thứ có nghĩa là để cho người kia không còn phải chịu trách nhiệm về việc làm sai quấy của họ, có đúng không? Chúng ta chấp nhận việc làm sai quấy của họ, để cho họ cảm thấy vui hơn? Điều này cũng có thể là như thế. Tuy nhiên, tha thứ cũng có nghĩa là quyết định để lại phía sau lưng, những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, nhưng không có nghĩa là chấp nhận và cho phép, cũng không có nghĩa là biện hộ, cũng không có nghĩa là quên đi những gì đã xảy ra, tuy nhiên, cuối cùng bạn cho phép mình được giải thoát ra khỏi cái kềm kẹp tinh thần từ thời quá khứ, kéo dài cho tới bây giờ”, tác giả Nguyễn Văn Tiến viết.

    Theo các chuyên gia, tha thứ vừa là một giá trị sống, vừa là một kỹ năng sống - kỹ năng đồng cảm. Tha thứ chính là cởi trói cho chính mình. Tuy nhiên, tha thứ cho người gây tổn thương hay phản bội mình là một trong những điều khó nhất trong cuộc sống. Bởi vậy học cách tha thứ là điều vô cùng cần thiết nếu như chúng ta muốn hàn gắn lại mối quan hệ, hoặc chỉ đơn giản là chúng ta muốn quên đi quá khứ và bước tiếp trong cuộc sống. Để có thể tha thứ được cho lỗi lầm của người khác, các chuyên gia đưa ra những bước cụ thể như sau:

    Thay đổi quan điểm của bản thân theo cách: Buông bỏ oán giận, xem xét bức tranh tổng quát hơn, nghĩ về mặt tốt trong mối quan hệ đó, nói chuyện với ai đó về hoàn cảnh của mình, để thời gian trôi qua.

    Nói chuyện với người kia bằng cách: Suy nghĩ trước khi nói, bộc lộ cảm xúc của bản thân, lắng nghe câu chuyện của họ, thể hiện sự cảm thông

    Bỏ qua và tiếp tục cuộc sống theo cách: Dành thời gian xa nhau nếu thấy cần, thực hiện từng bước nhỏ để hàn gắn mối quan hệ của bạn, buông bỏ quá khứ, quyết định xem bạn có thể hoàn toàn tha thứ và bước tiếp hay không, tha thứ và yêu thương bản thân.http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  17. thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    1,941
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Trong muôn mặt của đời sống, khi bị ai đó làm tổn thương, có người tuyên bố: “Tôi không thể tha thứ được cho anh”, hay “cô không đáng được tha thứ”. Họ không hay biết rằng, tha thứ không phải là ban ân huệ cho người khác mà chính là ban hồng ân cho chính mình.
    Ảnh minh họa
    Ảnh minh họa
    Gia đình suýt tan vỡ khi có vợ ngoại tình

    Anh Hạo, 37 tuổi ở Bình Dương đã từng trải qua một quãng thời gian hết sức bế tắc và đau khổ vì có vợ ngoại tình. Anh Hạo làm nghề chụp ảnh, còn chị Chi vợ anh chỉ ở nhà nội trợ. Anh Hạo rất yêu vợ, không ngoại tình bồ bịch nhưng cuối cùng vợ anh lại phản bội anh. Chị Chi cặp bồ với một vị bác sĩ đến mức say mê, mụ mị, chỉ muốn ly dị chồng để đến với người đàn ông đó.

    Chị Chi là một người phụ nữ rất đẹp, sống tình cảm và có phần lãng mạn. Chị Chi thích nghệ thuật, đam mê thơ phú. Anh Hạo là một người yêu chiều vợ, thương con. Trong mắt anh, vợ lúc nào cũng ngố đáng yêu. Nhưng có một điều lạ là mặc dù rất yêu vợ nhưng anh Hạo lại ít khi thể hiện tình yêu đó ra bằng lời hay những việc làm cụ thể khác như tặng quà, đưa vợ đi xem phim, hãnh diện giới thiệu vợ với bạn bè… Trong quan điểm suy nghĩ của anh, đã là vợ chồng thì không cần phải làm những việc khách sáo như thế. Yêu là muốn sống tốt cho nhau. Cách sống tốt theo anh đó là không tệ nạn, không bồ bịch, một lòng chung thủy với vợ và kiếm tiền để lo tốt nhất đời sống của vợ con.

    Trong khi anh Hạo không thích thể hiện tình yêu của mình thì chị Chi lại có nhu cầu cao về điều đó. Đó chính là khởi nguồn của bi kịch trong mối quan hệ vợ chồng của họ. Sau khi phát hiện việc vợ mình ngoại tình, anh Hạo vô cùng đau khổ nên đã tìm đến chùa Giác Ngộ (TP HCM) để được sư thầy trấn an, tư vấn. Nhờ sự tác động của nhà sư, anh Hạo mới hiểu ra rằng, vợ anh vì thèm khát tình cảm nên đã sa ngã bởi những lời có cánh của vị bác sĩ. Vợ anh Hạo nói với sư thầy rằng, anh Hạo là một người khô khan, cục cằn, hay chê bai vợ. Chị cảm thấy mình không có giá trị gì trong mắt chồng. Do vậy khi gặp vị bác sĩ, được người đó nhắn nhủ lời đắm say, chị Chi như được hồi sinh. Con tim yêu vì thế lại đập dồn dập trở lại. Chị Chi sẵn sàng bỏ gia đình để đi theo tiếng gọi tình yêu. Trước khi anh Hạo đến chùa gặp sư thầy thì vợ chồng họ đã trải qua những tháng ngày như địa ngục. Anh Hạo dằn hắt, chửi bới thậm chí đánh đập, bạo hành tình dục vợ nhưng nhất quyết không ký vào đơn ly hôn. Anh luôn nói với chị rằng: “Cả một đời tôi hết lòng với cô, thế mà cô đã phản bội, đã làm nhục tôi. Tôi sẽ cho cô sống dở, chết dở cho đến hết cuộc đời”. Nhờ sự tác động của sư thầy, anh Hạo đã nhận ra bản thân mình trong câu chuyện ngoại tình của vợ. Và người vợ cũng đã nhận ra sự mơ hồ khi chạy theo ảo ảnh của mình. Cuối cùng vợ chồng anh Hạo đã nối kết lại được sợi dây tình cảm. Để làm được điều đó, bản thân anh Hạo là người thay đổi nhiều nhất. Anh trở nên bao dung và độ lượng trước lỗi lầm của vợ mình. Tha thứ cho lỗi lầm của vợ đã giúp anh trút được gánh nặng trong tâm hồn, như gỡ bỏ được tảng đá đeo đẳng trong tim bấy lâu.

    Tha thứ có sức mạnh cứu rỗi chính mình

    Trong trang web Thư viện Hoa sen của Phật Giáo Việt Nam, tác giả Nguyễn Văn Tiến cho rằng, sẽ là khó khăn để quên đi những chuyện không vui xảy ra trong quá khứ, tuy nhiên nó là bước quan trọng giúp cho mỗi người khỏe mạnh. Bởi tha thứ có tác dụng giúp chữa lành vết thương cũng như “căn bệnh” ở mỗi người. Không chỉ trong tình yêu, trong mối quan hệ vợ chồng mà dường như trong tất cả mọi mối quan hệ đều cần đến sự tha thứ. “Một mối tình xưa cũ đã làm tan vỡ trái tim của bạn. Anh chị của bạn đã chỉ trích kỹ năng làm bố mẹ của bạn. Một người bạn đã phản bội bạn. Tha thứ cho những người đã làm tổn thương bạn, không phải là một điều dễ dàng; bởi vì, những cảm xúc phức tạp mà bạn đang chịu đựng đã cắm rễ rất sâu. Tuy nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, tha thứ là sự chọn lựa đúng đắn nhất, không phải để giúp ích cho người khác, mà là để giúp cho chính bạn. Có thể bạn cảm thấy khái niệm này là một sự rắc rối. Tha thứ có nghĩa là để cho người kia không còn phải chịu trách nhiệm về việc làm sai quấy của họ, có đúng không? Chúng ta chấp nhận việc làm sai quấy của họ, để cho họ cảm thấy vui hơn? Điều này cũng có thể là như thế. Tuy nhiên, tha thứ cũng có nghĩa là quyết định để lại phía sau lưng, những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, nhưng không có nghĩa là chấp nhận và cho phép, cũng không có nghĩa là biện hộ, cũng không có nghĩa là quên đi những gì đã xảy ra, tuy nhiên, cuối cùng bạn cho phép mình được giải thoát ra khỏi cái kềm kẹp tinh thần từ thời quá khứ, kéo dài cho tới bây giờ”, tác giả Nguyễn Văn Tiến viết.

    Theo các chuyên gia, tha thứ vừa là một giá trị sống, vừa là một kỹ năng sống - kỹ năng đồng cảm. Tha thứ chính là cởi trói cho chính mình. Tuy nhiên, tha thứ cho người gây tổn thương hay phản bội mình là một trong những điều khó nhất trong cuộc sống. Bởi vậy học cách tha thứ là điều vô cùng cần thiết nếu như chúng ta muốn hàn gắn lại mối quan hệ, hoặc chỉ đơn giản là chúng ta muốn quên đi quá khứ và bước tiếp trong cuộc sống. Để có thể tha thứ được cho lỗi lầm của người khác, các chuyên gia đưa ra những bước cụ thể như sau:

    Thay đổi quan điểm của bản thân theo cách: Buông bỏ oán giận, xem xét bức tranh tổng quát hơn, nghĩ về mặt tốt trong mối quan hệ đó, nói chuyện với ai đó về hoàn cảnh của mình, để thời gian trôi qua.

    Nói chuyện với người kia bằng cách: Suy nghĩ trước khi nói, bộc lộ cảm xúc của bản thân, lắng nghe câu chuyện của họ, thể hiện sự cảm thông

    Bỏ qua và tiếp tục cuộc sống theo cách: Dành thời gian xa nhau nếu thấy cần, thực hiện từng bước nhỏ để hàn gắn mối quan hệ của bạn, buông bỏ quá khứ, quyết định xem bạn có thể hoàn toàn tha thứ và bước tiếp hay không, tha thứ và yêu thương bản thân.http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  18. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Nếu có ai đó hỏi con rằng con có thương cha không? Có chứ. Làm gì có đứa con nào trên đời này lại không thương cha, bằng cách này hay cách khác. Nếu ai đó hỏi rằng con có giận cha không? Có. Làm gì có đứa con nào không giận khi biết cha mình đã từng có một người đàn bà khác ngoài mẹ.

    Cha con mình đã có những tháng ngày rất tồi tệ. Ấy là trách móc, là nước mắt, là khổ đau và tận cùng bất lực. Đã có những thời điểm con nghĩ gì, cha biết không? Con ước gì cha không phải là cha của con. Con xấu hổ khi mỗi khi ra đường lại bị ai đó vô tâm chọc ngoáy vào vết thương đang rỉ máu: “cha mày có bồ hả?”.

    Đã nhiều đêm con không ngủ, nghe tiếng mẹ cha cãi vã nhau. Nước mắt con rơi trong đêm, đầm đìa ướt gối. Không ai hiểu được đó. Cha bực mình khi thấy con trở nên lầm lì hơn. Mẹ lo lắng khi con ngày một ít nói. Không ai hiểu, trái tim con đau đớn đến cỡ nào.

    Con đã từng hỏi mẹ: Tại sao mẹ lại chịu đựng như vậy? Sao mẹ không bỏ cha đi? Mẹ khóc. Mẹ sợ chúng con không có một gia đình tròn vẹn. Mẹ nói cha chỉ một lần sai lầm. Cuộc đời ai không mắc phải những sai lầm. Những tủi hờn khổ đau, mẹ nói mẹ giữ cho riêng mình hết. Chuyện người lớn, trẻ con không hiểu được, lớn lên rồi ắt hẳn sẽ có cái nhìn rộng lượng hơn.

    Càng ngày, con càng thôi hờn trách. Càng ngày con chỉ càng thương mẹ nhiều hơn. Con đối xử với cha như một người lạ trong nhà. Có chuyện buồn vui, có tâm tư gì con không bao giờ ngồi cùng cha chia sẻ.

    Ngày mùa đông rét mướt, cha đội mưa gió đi mua cho con cái chăn mới, con lạnh lùng nói, chăn cũ vẫn còn đủ ấm.

    Ngày con ra trường, ba dành mấy tháng tiền lương hưu để mua xe cho con. Con nhận nó như là điều tất nhiên phải vậy.

    Ngày con sinh con đầu lòng, cha ngồi chờ ở hành lang bệnh viện, gặp hết bác sĩ này bác sĩ nọ khi thấy con khóc than đòi sinh mổ.

    Ngày con còn ở cữ, cha đến, chỉ có con ở nhà. Cha không ngại ngần lấy tã bẫn của cháu ra ngồi giặt, nắng chiếu lên đầu cha, trắng lấp lóa.

    Mỗi lần về thăm, con chỉ hỏi mẹ. Số điện thoại của cha con cũng không thuộc được. Con không hiểu vì sao con nhớ hết số điện thoại mọi người trong nhà, nhưng số của cha con lại không thể nhớ. Đôi bận gọi điện về nhà, mẹ nói cha ốm, con cũng hỏi mẹ cha ốm thế nào. Con không gọi cho cha, mặc dù con rất muốn.

    Con biết cha buồn. Con cũng buồn lắm chứ. Con luôn nhớ về những ngày con còn thơ bé. Ngày đó, mỗi lần cha về phép thăm nhà, cha chở con đi chợ, cha ướm thử cho con đôi giày mới, chọn cho con manh áo hoa. Trên chiếc xe đạp cà tàng, con líu lo kể cha nghe những chuyện tầm phào con trẻ. Con còn nhớ những bức thư khi xưa cha hay viết cho con, cha gọi con là “con gái rượu”.

    Con đã thương nhớ cha rất nhiều trong những tháng năm xa, đã mong mỏi cha ngút ngàn mỗi khi cuối năm cha hứa về nhà ăn tết. Cho đến khi con biết được những tết cha không về là cha ăn tết với người đàn bà đó. Cho đến khi con nhận ra những cuộc cãi vã trong đêm mẹ thường nhắc đến một cái tên xa lạ khác.

    “Người thiệt thòi nhất, là mẹ. Người khổ đau nhất, là mẹ. Mẹ đã tha thứ cho cha rồi. Sao con không thể tha thứ cho cha?”. Câu hỏi đó của mẹ, con chưa từng trả lời được, chỉ biết nó như một vết xước trong tim mãi mãi không lành.

    Ngày của Cha, con không gọi về nhà, như con vẫn gọi về Ngày của Mẹ. Con biết cha không biết có ngày đó. Con cũng biết cha chẳng bao giờ mong chờ một cuộc gọi với những yêu thương từ con. Nhưng chiều nay, con nhận được điện thoại của bạn con. Bạn ấy khóc nói cha của bạn ấy mất rồi, mất đúng vào ngày Thế giới tôn vinh vai trò của người Cha. Bạn khóc và con đã khóc.

    Con nhận ra con đã mất quá nhiều thời gian để ghét bỏ, hận thù. Con đã phung phí quá nhiều khoảnh khắc và cơ hội để nói cho cha biết rằng: Với con, cha vẫn rất quan trọng. Chỉ là con đã không thể dễ dàng nói ra như nói với mẹ. Chỉ là đâu đó trong lòng con vẫn có một bức tường ngăn cách.

    Con xem lại những tấm hình hồi nhỏ. Những tấm hình đen trắng cha kiệu con trên vai. Cha cười, con cười. Hình ảnh ấy sao mà yêu thương biết mấy. Con không thể bé lại, còn cha ngày một già đi. Tại sao con đã không hề nghĩ đến điều ấy.

    Ngày của Cha qua rồi, nhưng con biết không bao giờ là quá muộn để yêu thương. http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  19. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Nếu có ai đó hỏi con rằng con có thương cha không? Có chứ. Làm gì có đứa con nào trên đời này lại không thương cha, bằng cách này hay cách khác. Nếu ai đó hỏi rằng con có giận cha không? Có. Làm gì có đứa con nào không giận khi biết cha mình đã từng có một người đàn bà khác ngoài mẹ.

    Cha con mình đã có những tháng ngày rất tồi tệ. Ấy là trách móc, là nước mắt, là khổ đau và tận cùng bất lực. Đã có những thời điểm con nghĩ gì, cha biết không? Con ước gì cha không phải là cha của con. Con xấu hổ khi mỗi khi ra đường lại bị ai đó vô tâm chọc ngoáy vào vết thương đang rỉ máu: “cha mày có bồ hả?”.

    Đã nhiều đêm con không ngủ, nghe tiếng mẹ cha cãi vã nhau. Nước mắt con rơi trong đêm, đầm đìa ướt gối. Không ai hiểu được đó. Cha bực mình khi thấy con trở nên lầm lì hơn. Mẹ lo lắng khi con ngày một ít nói. Không ai hiểu, trái tim con đau đớn đến cỡ nào.

    Con đã từng hỏi mẹ: Tại sao mẹ lại chịu đựng như vậy? Sao mẹ không bỏ cha đi? Mẹ khóc. Mẹ sợ chúng con không có một gia đình tròn vẹn. Mẹ nói cha chỉ một lần sai lầm. Cuộc đời ai không mắc phải những sai lầm. Những tủi hờn khổ đau, mẹ nói mẹ giữ cho riêng mình hết. Chuyện người lớn, trẻ con không hiểu được, lớn lên rồi ắt hẳn sẽ có cái nhìn rộng lượng hơn.

    Càng ngày, con càng thôi hờn trách. Càng ngày con chỉ càng thương mẹ nhiều hơn. Con đối xử với cha như một người lạ trong nhà. Có chuyện buồn vui, có tâm tư gì con không bao giờ ngồi cùng cha chia sẻ.

    Ngày mùa đông rét mướt, cha đội mưa gió đi mua cho con cái chăn mới, con lạnh lùng nói, chăn cũ vẫn còn đủ ấm.

    Ngày con ra trường, ba dành mấy tháng tiền lương hưu để mua xe cho con. Con nhận nó như là điều tất nhiên phải vậy.

    Ngày con sinh con đầu lòng, cha ngồi chờ ở hành lang bệnh viện, gặp hết bác sĩ này bác sĩ nọ khi thấy con khóc than đòi sinh mổ.

    Ngày con còn ở cữ, cha đến, chỉ có con ở nhà. Cha không ngại ngần lấy tã bẫn của cháu ra ngồi giặt, nắng chiếu lên đầu cha, trắng lấp lóa.

    Mỗi lần về thăm, con chỉ hỏi mẹ. Số điện thoại của cha con cũng không thuộc được. Con không hiểu vì sao con nhớ hết số điện thoại mọi người trong nhà, nhưng số của cha con lại không thể nhớ. Đôi bận gọi điện về nhà, mẹ nói cha ốm, con cũng hỏi mẹ cha ốm thế nào. Con không gọi cho cha, mặc dù con rất muốn.

    Con biết cha buồn. Con cũng buồn lắm chứ. Con luôn nhớ về những ngày con còn thơ bé. Ngày đó, mỗi lần cha về phép thăm nhà, cha chở con đi chợ, cha ướm thử cho con đôi giày mới, chọn cho con manh áo hoa. Trên chiếc xe đạp cà tàng, con líu lo kể cha nghe những chuyện tầm phào con trẻ. Con còn nhớ những bức thư khi xưa cha hay viết cho con, cha gọi con là “con gái rượu”.

    Con đã thương nhớ cha rất nhiều trong những tháng năm xa, đã mong mỏi cha ngút ngàn mỗi khi cuối năm cha hứa về nhà ăn tết. Cho đến khi con biết được những tết cha không về là cha ăn tết với người đàn bà đó. Cho đến khi con nhận ra những cuộc cãi vã trong đêm mẹ thường nhắc đến một cái tên xa lạ khác.

    “Người thiệt thòi nhất, là mẹ. Người khổ đau nhất, là mẹ. Mẹ đã tha thứ cho cha rồi. Sao con không thể tha thứ cho cha?”. Câu hỏi đó của mẹ, con chưa từng trả lời được, chỉ biết nó như một vết xước trong tim mãi mãi không lành.

    Ngày của Cha, con không gọi về nhà, như con vẫn gọi về Ngày của Mẹ. Con biết cha không biết có ngày đó. Con cũng biết cha chẳng bao giờ mong chờ một cuộc gọi với những yêu thương từ con. Nhưng chiều nay, con nhận được điện thoại của bạn con. Bạn ấy khóc nói cha của bạn ấy mất rồi, mất đúng vào ngày Thế giới tôn vinh vai trò của người Cha. Bạn khóc và con đã khóc.

    Con nhận ra con đã mất quá nhiều thời gian để ghét bỏ, hận thù. Con đã phung phí quá nhiều khoảnh khắc và cơ hội để nói cho cha biết rằng: Với con, cha vẫn rất quan trọng. Chỉ là con đã không thể dễ dàng nói ra như nói với mẹ. Chỉ là đâu đó trong lòng con vẫn có một bức tường ngăn cách.

    Con xem lại những tấm hình hồi nhỏ. Những tấm hình đen trắng cha kiệu con trên vai. Cha cười, con cười. Hình ảnh ấy sao mà yêu thương biết mấy. Con không thể bé lại, còn cha ngày một già đi. Tại sao con đã không hề nghĩ đến điều ấy.

    Ngày của Cha qua rồi, nhưng con biết không bao giờ là quá muộn để yêu thương. http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
  20. thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    31/3/18
    Thảo luận:
    2,379
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Sống gần trường quốc tế, nhìn con người được đưa rước trên những chiếc ô tô sang trọng, trong khi vợ chồng tôi chỉ là công chức quèn, không ít lần tôi ước ao con mình có một suất học vinh hạnh ấy.

    Tôi đứng bên ngoài cổng trường quốc tế nhìn vào mà choáng ngợp. Những dãy phòng học khang trang, hiện đại, những thảm cỏ xanh mướt, khu thể thao với sân bóng đá, bóng chuyền, bể bơi... đủ thấy các học sinh học ở đây sung sướng đến thế nào.

    Trong khi đó, con tôi phải học ở một ngôi trường nhỏ hẹp, lớp học chật chội, sân bãi cũng chẳng có. Hè năm đó, tôi quyết định giấu chồng “liều mạng” đăng ký cho con tham gia khóa học hè do trường quốc tế đó mở, với mong muốn ít nhất giúp con có cơ hội - dù ngắn ngủi - được hưởng môi trường học đẳng cấp.

    Thế nhưng, khi nghe thấy khoản học phí phải đóng chỉ 1 tháng học hè bằng chi phí con tôi học trong suốt 1 năm... tôi bủn rủn hết chân tay. Cả tối đó, tôi mang theo tâm trạng nặng trĩu trong người. Cảm giác lực bất tòng tâm, lòng thì thương con vô hạn nhưng lại không thể giúp đỡ con khiến tôi khổ sở.

    Con tôi không giống những đứa trẻ khác. Tôi nói ra điều này, không phải vì tôi là mẹ cháu, mà rất nhiều người đều có chung nhận xét như vậy. Cháu thông minh, rất ham học và có khả năng tự học rất tốt. Vì thế, tôi biết, nếu như được học trong một môi trường giáo dục khai phóng, hiện đại, tân tiến, chắc chắn con còn tiến xa.

    Con tôi chưa từng được mẹ cho đi học tiếng Anh ở trung tâm ngoại ngữ, vậy mà chỉ qua những bài giảng miễn phí trên mạng internet mà cháu có thể phát âm chuẩn như người bản xứ. Thi thoảng, khi cùng mẹ đi dạo ngang qua trường quốc tế, nếu thấy thầy giáo Tây nào ở gần đó, thể nào con tôi cũng chạy lại bắt chuyện. Tôi đứng nhìn con tìm kiếm cơ hội được luyện tiếng Anh mà rớt nước mắt.

    Giá con là học sinh của trường đó, chắc con đã được thỏa thích “tắm” trong môi trường tiếng Anh rồi. Đó là lý do, tôi luôn tự trách cứ mình. Tôi thấy mình thật kém cỏi, tệ hại khi không thể kiếm ra nhiều tiền, thật nhiều tiền như các ông bố, bà mẹ khác.

    Tôi cũng tự hỏi, con tôi có hạnh phúc không khi phải làm con của tôi. Nếu cháu được sinh ra ở nhà khác giàu có, rất có thể cháu sẽ được hưởng một môi trường giáo dục tối ưu. Như vậy, cháu sẽ trở thành một tài năng tỏa sáng chứ không chỉ ẩn dật ở dạng tiềm năng như khi ở với tôi.

    Thế rồi, trong buổi họp phụ huynh cuối năm học trước, khi đó cháu đã là một học sinh lớp 5, tôi bất ngờ khi cô giáo thông báo con đã được nhận học bổng toàn phần của một trung tâm tiếng Anh lớn. Lý do là trung tâm này đã tới trường con tôi tuyển ứng viên, con tôi đã hoàn thành bài thi giành học bổng với số điểm tuyệt đối.

    Nghe tin ấy, nhiều ông bố bà mẹ khác trong lớp quay sang nhìn tôi đầy ngưỡng mộ. Họ chúc mừng tôi thật may mắn vì có đứa con tuyệt vời như vậy. Tôi cũng ngạc nhiên không kém và phát hiện ra, lâu nay, dù không được học trường quốc tế nhưng con tôi vẫn đang tự học bằng nhiều cách khác nhau. Kết quả là con vẫn tiến bộ và đạt được thành tích nhất định theo cách của riêng cháu.

    Từ đó tôi bắt đầu thay đổi suy nghĩ. Thay vì cứ ngồi oán trách mình, tôi đã hỏi con cần tôi trợ giúp những gì để con học tốt hơn. Tất nhiên, sự trợ giúp của tôi chỉ có thể nằm trong khả năng mà tôi có. Con tôi nói, tôi cứ tiết kiệm tiền để chi tiêu trong gia đình.

    Con chỉ cần tôi mua cho cháu mấy chương trình học ngoại ngữ online với giá rẻ và vài quyển giáo trình tiếng Anh cũ. Tôi làm theo lời con và hàng ngày, âm thầm dõi theo, ủng hộ con bằng tất cả tình yêu thương của một người mẹ.

    Có những tối, thấy con học rất khuya, tôi lại pha cho con một cốc sữa rồi dặn con đừng học quá sức. Nhà tôi ở rất đơn sơ, hè nóng hầm hập mà đông thì lạnh buốt. Trong nhà có hơn 10 triệu đồng dành dụm, ban đầu, vợ chồng tôi định dùng để sang sửa lại nhà cho đẹp hơn.

    Sau đó, tôi quyết định chuyển sang mua một chiếc điều hòa, lắp vào phòng riêng để con ngồi học không bị nóng bức. Nhà tôi có thể xấu một chút cũng không thành vấn đề, nhưng con thì nên được tạo điều kiện tối đa cho học tập.

    Lại một năm nữa qua đi. Mới rồi, tôi đi họp cuối năm cho con. Lần thứ hai, tôi lại được cô giáo thông báo tin vui, con đã giành được giải Nhì trong một cuộc thi học sinh giỏi tiếng Anh. Điểm của con thậm chí còn cao hơn cả nhiều học sinh ở trường quốc tế. Các cha mẹ trong lớp tíu tít hỏi tôi đã cho con học ở trung tâm nào, hay có thuê giáo viên tiếng Anh bản xứ về kèm riêng cho con không. Tôi trả lời trung thực những gì đã diễn ra.

    Sau đó, tôi nói với các bà mẹ: “Chúng ta đừng nghĩ phải nhà giàu thì con mới học giỏi. Vì thế, các bố mẹ ngồi đây cũng đừng bao giờ tự ti, trách cứ bản thân như tôi đã làm trước đây chỉ vì mình không thể cho con học ở nơi này, nơi kia. Chúng ta chỉ ân hận khi yêu và tin tưởng con chưa đủ nhiều, không dám hy sinh cho con mà thôi!”.

    Bây giờ tôi luôn tự hào về bản thân vì đã sinh ra và nuôi dạy được một đứa con không bao giờ lấy hoàn cảnh để níu chân mình tiến về phía trước.http://chuyennhathanhhunghanoi.com/
     
Đang tải...

Chia sẻ trang này